Chương 19: Mảnh Ghép Cuối Cùng
Đêm đến, không khí trong căn phòng trở nên ngột ngạt hơn bao giờ hết. Ánh đèn mờ ảo từ chiếc đèn bàn phủ lên từng góc tối của căn phòng, khiến mọi thứ dường như chìm trong bóng tối lặng lẽ.
Hạ Dương ngồi đối diện với Lục Hàn, ánh mắt cậu lạnh lẽo, nhưng trong đó vẫn toát lên sự sắc sảo. Cậu cảm nhận được sự căng thẳng trong không gian, một cảm giác mà cả hai đã phải đối mặt từ lâu, nhưng hôm nay lại đặc biệt hơn.
“Chúng ta sắp có mảnh ghép cuối cùng.” Lục Hàn lên tiếng, giọng hắn bình thản nhưng không giấu nổi sự căng thẳng. Hắn rút từ trong túi áo một chiếc điện thoại di động, mở màn hình lên và đưa nó cho Hạ Dương. Trên màn hình là một bức ảnh chụp một người đàn ông đứng cạnh Trịnh Kiều, người này trông không hề quen thuộc, nhưng lại có một sự khác biệt rõ rệt so với những người xung quanh.
“Là hắn?” Hạ Dương hỏi, ánh mắt nghi hoặc.
Lục Hàn gật đầu, đôi mắt vẫn không rời khỏi màn hình. “Hắn là người duy nhất có thể giúp chúng ta tiếp cận Trịnh Kiều mà không bị phát hiện. Nhưng hắn rất cẩn trọng, phải tìm ra cách để tiếp cận hắn mà không khiến hắn nghi ngờ.”
Hạ Dương nắm chặt chiếc điện thoại trong tay, có một chút chần chừ. “Anh biết không, có những lúc tôi tự hỏi, liệu mọi thứ có thực sự đáng để chúng ta đánh đổi không?”
Lục Hàn không trả lời ngay lập tức. Hắn đứng lên, đi tới cửa sổ và nhìn ra ngoài, ánh đèn đường phía xa in bóng xuống mặt đất, chiếu lên bóng hình của hắn như một bóng ma.
“Đây không phải là câu hỏi mà chúng ta có thể trả lời ngay lúc này.” Lục Hàn quay lại, ánh mắt hắn trở nên lạnh lùng hơn bao giờ hết. “Đây là một cuộc chiến, Hạ Dương. Và trong chiến tranh, đôi khi chúng ta phải hy sinh những thứ quan trọng để đạt được điều mình muốn.”
Câu nói của Lục Hàn vang lên trong không gian, như một lời nhắc nhở về sự tàn nhẫn mà họ đang sống trong. Hạ Dương cảm nhận được sự lạnh lẽo bao trùm, nhưng cũng có một phần trong cậu cảm thấy sự thỏa mãn lạ lùng. Cậu biết rằng mình đã quá sâu vào trò chơi này, và không thể quay lại.
Hạ Dương đứng dậy, đặt chiếc điện thoại xuống bàn, ánh mắt không còn là sự do dự mà thay vào đó là một sự kiên định lạnh lẽo. “Vậy thì bắt đầu thôi. Chúng ta không còn lựa chọn nào khác.”
Lục Hàn mỉm cười, dù đó là một nụ cười nhợt nhạt, nhưng nó vẫn mang lại một cảm giác như thể hắn đã chờ đợi điều này từ lâu. “Tốt. Chúng ta cần phải hành động nhanh chóng. Mảnh ghép cuối cùng đã có, giờ chỉ còn chờ đợi thời cơ để ra tay.”
Cả hai không nói thêm gì nữa, chỉ im lặng chuẩn bị cho bước đi tiếp theo. Những kế hoạch, những mưu đồ, tất cả đã được chuẩn bị sẵn sàng. Mỗi bước đi của họ đều sẽ dẫn đến một điểm giao nhau không thể tránh khỏi, nơi mà Trịnh Kiều sẽ trở thành con mồi cuối cùng trong trò chơi của họ.
Nhưng trong lòng cả hai, liệu họ có thể thực sự bước ra khỏi trò chơi này mà không phải trả giá quá đắt?
Câu hỏi đó vẫn chưa có lời đáp, nhưng có một điều là chắc chắn: Trong thế giới này, chỉ có kẻ mạnh mới có thể tồn tại.
ns3.21.159.60da2